Cát Trắng, FMI.
Sinh rồi Lão, Bệnh, Tử đi
Thế gian từ bỏ, còn gì nữa đâu
Cuộc đời lắm lúc u sầu
Lắm khi vui sướng, còn đâu được gì.
Đi vào nấm mộ hư đi
Học hành kiến thức chẳng khi đem dùng
Giàu sang danh vọng không cùng
Sẽ dần phai nhạt theo dòng thời gian
Chỉ còn ơn Chúa thương ban
Vẫn luôn tồn tại muôn ngàn muôn thu.
Nương nhờ Hiền Mẫu nhân từ
Chuyển cầu ân phúc tràn dư vô bờ
Phó trao tay Mẹ từng giờ
Mẹ hằng gìn giữ, con thơ lo gì
Cầm tay Mẹ dẫn bước đi
Con đường sư thật không gì sánh đâu.
Rồi mai đây có dãi dầu
Gió, sương, mưa, nắng con đâu nản lòng
Niềm vui sống thánh, chết lành
Giúp ta vững bước chân nhanh theo Ngài
Chông gai, gian khó ngày dài
Kiên tâm cố sức, xin Ngài ban ơn
Thật tâm thống hối van lơn
Xin lòng lân tuất khoan nhơn của Ngài!
Đăng nhận xét