Thơ - Phù Vân
Ngàn
xưa miền Bết-lê-hem
Đêm
đông sương tuyết phủ lên xóm làng
Năm
canh thoảng giấc mơ màng
Gió
ngàn se lạnh, canh tàn đêm sương.
Trên
đồi, ngọn lửa vấn vương
Mục
đồng sưởi ấm, đêm trường quạnh hiu.
Dẫu
tan giá buốt ít nhiều
Nhưng
sao lòng vẫn cô liêu cuộc đời…
“Vinh
danh Thiên Chúa trên trời
Bình
an dưới thế, cho người thiện tâm”.
Thế
là giữa cảnh âm thầm
Ngôi
Hai Thiên Chúa giáng lâm làm người.
Đấng
là Con Một Chúa Trời
Hôm
nay sinh xuống, sống đời dương gian.
Người
là Thánh Tử bình an
Chọn
nơi máng cỏ cơ hàn làm nôi.
Vui
thay Chúa đã đến rồi
Nguồn
ơn thánh hoá từ trời ban ra.
Giêsu,
Thánh Tử an hoà
Giáng
Sinh trần thế để mà cứu dân.
Tình
yêu Thiên Chúa vô ngần
Đêm
đông bừng sáng, thiên thần ngợi ca.
Tình
Ngài tha thiết, bao la
Ban
cho trần thế nhà nhà an vui.
Giêsu,
Vua của muôn người
Ngôi
cao từbỏ, xuống đời hôm nay.
Trần
hoàn giờ đã đổi thay
Bởi
vì Con Chúa xuống thai làm người.
Hiển
vinh Danh Chúa trên trời
Bình
an dưới thế, rạng ngời đêm đông.
Tin
Mừng vang mãi trong lòng
Mọi
người hạnh phúc ước mong tràn đầy.
Người
ơi, hãy nhớ đêm nay
Hai
ngàn năm trước, Ngôi Hai xuống trần.
Đời
đời cảm tạ thiên ân
Đăng nhận xét