Cát
Trắng, FMI.
Chuyện
ngày xưa trong vườn cây trĩu quả
Ngọt ân tình, no thỏa khúc yêu thương
Những chiều buông, cùng cảm nếm mật đường
Hồn chìm lắng trong đêm trường thanh vắng.
Rồi
ngày kia tung tăng cùng hoa nắng
Chợt giữa vườn văng vẳng tiếng tỉ tê
Rót vào tai lời âu yếm vỗ về
Khơi sống dậy niềm đam mê kiêu hãnh.
Giơ
tay hái quả chín vàng óng ánh
Với mộng vàng sẽ nên thánh, cao siêu!
Bỗng tình yêu tan theo áng mây chiều
Nên ích kỷ trong bóng chiều hoang vắng.
Hoa
ân tình héo khô trong thinh thặng
Cõi bồng bềnh im bặt khúc du dương
Suối ân thiêng ngừng chảy giọt tình thương
Ôi tan vỡ! cõi thiên đường dấu ái!
Từ
vườn cây trĩu cành, sai hoa trái
Nay um tùm, chằng chịt những chông gai
Thời gian trôi theo
năm tháng miệt mài
Hồn trông ngóng Đấng
Thiên Sai giáng thế!
Có ai ngờ giữa kiếp đời dâu bể
Ngài đoái nhìn một
thôn nữ chân quê
Được chọn riêng, ban
ân phúc tràn trề
Để sinh hạ, vỗ về Hài
Nhi thánh!
Lời xin vâng trong khiêm cung, tiết
hạnh
Cả đất trời thánh
thót khúc du dương
Phút giao hòa nối lại
nhịp yêu thương
Con Thiên Chúa đã nên
người dương thế.
Đăng nhận xét